#

Ngốc à! Mở cửa trái tim với em đi anh :3

Đăng bởi: Admin

(Life - Now Let Us)

Em biết ngốc hay lên trang này đọc báo nên em cũng viết một cái cho "ông già" của em nè!

Lần đầu tiên em gặp anh là trên Facebook qua sự giới thiệu của anh trai mình để làm việc. Không biết sao lúc đó em có thể nói chuyện với "ông già" này một cách thoải mái đến vậy, em cảm nhận được sự thấu hiểu từ anh và em cảm thấy có thể tin tưởng anh 100%.

Em cảm nhận được anh rất tình cảm, hiền hòa và đáng yêu. Có lần bạn của em bảo con trai Đà Nẵng cũng ghê lắm, nói chuyện vậy chứ ra đời nó khác xa. Không biết sao lúc đó em không tin mà bảo vệ anh, em khẳng định anh là người rất hiền hậu.

Nhờ cái đợt thực tế cuối năm em đã được ở lại Đà Nẵng 4 ngày, và rồi cũng được gặp anh. Trước khi gặp nhau, anh bảo anh lùn lắm, cao có 1m58 - 1m59 thôi. Nhưng mà ngốc ơi, em có quan tâm anh cao như thế nào đâu.

Lần đầu gặp mặt, em đã thấy thích anh lắm rồi. Em không biết vì sao em thích anh nữa, thậm chí những bài báo viết về anh em chả cần đọc, em không quan tâm anh là ai, em không cần biết anh như thế nào, em chỉ biết mình thích anh, rất đơn giản thế thôi ông già của em à.

Nhưng khi em thích anh, em trở nên buồn hơn, em nghĩ về khoảng cách của hai đứa mình, anh ở rất xa khiến chúng ta không thể ở bên nhau mỗi ngày. Em rất muốn biết anh ăn uống như thế nào, anh đang làm gì, anh ốm hay mập từ sau lần đó em gặp anh, mỗi tối anh có chat chit với cô nào không, có cô nào thích anh không... Anh đâu có biết em yêu thầm anh chứ.


Em không có bạn bè nhiều ở Đà Nẵng, em cũng chẳng có người quen. Em tới đây chỉ với mục đích là gặp anh, nhưng mỗi lần em đến là anh lại làm việc tất bật. Nhiều khi em thắc mắc tại sao anh làm việc nhiều đến vậy, anh muốn phát minh ra cái gì? Em biết hiện giờ anh chưa nghĩ đến chuyện yêu đương, anh đang mang hết thời gian và sức lực của mình dồn hết vào công việc.
Mỗi lần nói chuyện với anh trên Facebook, em muốn hỏi lắm nhưng em sợ khi nói ra anh sẽ không còn thích nói chuyện với em nữa. Em biết rằng khi yêu đơn phương, nếu người kia không có tình cảm thì sẽ có khoảng cách rất lớn. Em sợ anh sẽ không còn nói chuyện vui vẻ với em, và rồi em sẽ chẳng còn cách nào liên lạc với anh.

Một tháng em cố vào Đà Nẵng đến 3 lần với mục đích để gặp anh, để bắt anh dẫn đi chơi, để xem anh ốm hay mập. Em còn muốn xử nốt cái đầu tóc của anh nữa, nó dài lắm anh à. Em muốn thu nốt cả cái mắt kính cận của anh vì khi anh đeo kính trông như ông già 60 tuổi, mặc dù anh trẻ hơn thế rất nhiều. ^^

Em bận học ở trường, năm này là năm cuối của em, nhưng em vẫn muốn sắp xếp thời gian để chạy vào Đà Nẵng để gặp anh. Nhưng anh hầu như chẳng có lúc nào rảnh, anh làm việc hầu như 24/24 mỗi ngày,. Em ước gì anh có thể ngủ đủ 7-8 tiếng.

Nếu yêu em, em đâu có cấm anh làm việc. Nếu đó là đam mê của anh, em sẽ ủng hộ hết lòng, anh muốn phát minh ra cái gì cũng được. Ngốc ơi, ông già của em ơi, em sắp ra trường rồi, anh có muốn em đi xa không? Em không muốn đi đâu hết chỉ muốn đi Đà Nẵng thôi anh à. Nhưng Đà Nẵng không có chỗ cho em thì phải? Anh có muốn giữ em không?

Từ quê em cách chỗ anh 90km, em có thể đi xe 3 tiếng là gặp anh rồi. Nhưng nếu em đi xa hơn, khoảng 1000km, em sẽ chẳng thể dễ dàng gặp anh nữa. Anh ơi, anh có muốn giữ cô bé ngốc ngếch này không? Em yêu anh nhiều lắm đấy.

Mình yêu nhau anh nhé, được không anh?

Life - NowLetus (Tổng hợp)

Comments

Nếu bạn muốn tham gia cùng viết bài và đóng góp nội dung cho
"Sắc Màu Cuộc Sống - Now Let Us"


Hãy gửi ngay