(Life - Now Let Us)
Này, người đàn ông của em! Nơi anh là giờ tháng mấy, thời tiết nóng hay lạnh, nắng ấm hay mưa dầm? Ở nơi đó anh có bình an và hạnh phúc không? Hà Nội, tháng 4 đã bắt đầu anh ạ, nhưng nhiều hôm vẫn còn những cái rét ngọt ngào lắm. Hình như nó đang cố kéo dài để chờ anh về, để anh được hưởng chút đáng yêu của mùa đông.
Về đi anh! Cơn mưa chiều nay ghé qua hỏi em khi nào anh trở lại. Em chỉ biết nín lặng để những giọt mưa làm dịu đi nỗi nhớ anh. Dưới mưa em che đi những yếu đuối những ngày xa anh, em có thể khóc mà không ai cho rằng em đang khóc. Dưới mưa em có thể quặn thắt trong nỗi đau về ảo ảnh của anh. Dưới mưa em mong anh thương em mà tới ôm lấy em, chở che cho em. Em thường ngốc nghếch làm thế, vẫn mong mưa mang anh về bên em. Nhưng em đợi anh mãi rồi, trời Hà Nội cũng đầy ắp những cơn mưa, sao anh chưa về hả anh?
Ngày ấy, ngày mà anh xa em, Hà Nội cũng mưa trắng trời, như đang hòa vào nỗi đớn đau trong em. Mưa mãi, tưởng như cả nhân gian chìm trong biển nước. Và em khóc, khóc đến cạn khô dòng lệ, khóc đến kiệt sức. Em loay hoay tìm anh trong biển người, tìm mãi, tìm mãi nhưng anh vẫn không thấy anh đâu dù chỉ là cái bóng.
Em lao đi trong mưa dầm, đến những nơi chúng ta từng qua, những mong anh ở đó, mỉm cười vẫy tay với em rồi dang vòng tay to lớn chờ em xà vào lòng anh như một đứa trẻ lạc đường. Năm tháng cứ đằng đẵng trôi, nắng mưa cũng qua bao mùa hứa hẹn, em không thôi kiếm tìm hình dáng anh, nhưng em chỉ có thêm những tuyệt vọng. Về đi anh! Em nhớ anh nhiều lắm!
Về đi anh! Sau những tháng ngày mong ngóng, mưa không thấy anh trở lại nên đã chuyển mùa. Nắng ấm lên rồi, anh về đi. Nắng đang đợi tiếng hát anh, còn đợi thương yêu nơi anh, về đi anh.
Về đi anh, em cô đơn đến héo mòn rồi.
Về đi anh! Quán quen, lối cũ vẫn nhắc anh qua. Anh về, chúng ta sẽ như trước kia, cùng dạo phố, cùng ăn kem, cùng hát rêu rao trong gió mát dưới ngọn đèn đường mờ ảo. Về đi anh, em sẽ nấu cho anh những món ngon trong thời gian xa anh em đã học. Về đi anh, em lớn hơn rồi, em sẽ không nhõng nhẽo, đòi anh chơi với em khi anh đang bận việc, sẽ không làm phiền anh khi anh mệt và muốn chợp mắt một lát. Về đi anh, em sẽ ngoan ngoãn gối đầu lên đùi anh nghe anh đọc sách mà không cựa quậy làm anh mất hứng.
Anh ơi, về đi! Em thèm lắm, nhớ lắm cảm giác được anh đu đưa trên lưng mà reo với những lối đi rằng "Anh yêu em”, "anh sẽ không bao giờ rời xa em”, cảm giác được anh vỗ về, mắng yêu, cảm giác được anh bảo vệ khỏi những va chạm khi trên đường, thèm cảm giác ỉ lại vào anh mà lười biếng mà không cẩn thận để anh lo lắng. Về đi anh. Em cần anh!
Về đi anh! Em vẫn chưa thay đổi thói quen khi bên anh. Em vẫn quen có anh chiều chuộng, an ủi. Em vẫn quen khóc đến tèm nhem khuôn mặt rồi rúc vào ngực anh, làm chiếc áo sơ mi trắng tinh của anh nhòe bẩn. Em vẫn quen ngồi đợi anh đi làm về rồi cùng ăn tối, cùng đọc sách. Em vẫn quen giận rỗi để anh vỗ về. Có điều, thói quen ấy, giờ em làm trong những giấc mơ, làm sau những ngày kiếm tìm anh.
Về đi anh, hạnh phúc mà chúng ta đang xây còn cần anh bồi đắp yêu thương.
Về đi anh, cuộc sống của em còn thiếu anh, hạnh phúc của em chỉ có anh.
Về đi anh, cho em bờ vai để tựa vào khi em mỏi mệt, cho em được nằm trong vòng tay anh khi sự ngang bướng của em mang lại những tổn thương, cho em được ngủ thật sâu sau chất chồng những áp lực.
Về đi anh, chúng ta sẽ vứt bỏ hết những lo toan xa cách mà sống những tháng ngày an bình chỉ có thương yêu.
Về đi anh! Em vẫn mong anh từng giây. Về đi anh mà đừng lo lòng em đã đổi khác, đừng lo em đã hết yêu thương.
Về đi anh, mọi thứ cho anh vẫn còn đong đầy, hạnh phúc em trao vẫn còn vẹn nguyên.
Về đi anh! Về em, nhé anh!
Life - Now Let Us (Theo ione.vnexpress.net)
Comments