(Life - Now Let Us)
22 tuổi..
Có thể quên đi những lần đã từng vì ai đó mà khóc, vì ai đó mà hạnh phúc hay tổn thương, nhưng nhất định đừng quên người đã cùng bạn trải qua những tháng ngày thanh xuân có đau đớn, có khắc cốt ghi tâm, có nhung nhớ và dằn vặt đau khổ. Bởi vì khi thời gian qua đi rồi, mọi thứ sẽ dần biến mất, chỉ có những gì thuộc về ký ức là sẽ vẫn mãi còn, dù có bị thời gian bào mòn, nhưng cũng là quãng thời gian khiến chúng ta trường thành.
Có thể quên đi những người bạn đã bước ra khỏi cuộc sống của chúng ta trước những ngã rẽ khác nhau của cuộc sống, nhưng đừng quên những người qua bao biến cố vẫn kiên trì ở lại, chỉ cần lớn tiếng gọi là sẽ thấy họ đến cạnh bên.
Có thể quên đi những ai đó đã từng thù ghét chúng ta, đã từng khiến chúng ta phải trải qua những quãng thời gian khổ sở, chật vật để tranh đấu sao cho không bị xô ngã, nhưng đừng quên những người đã từng đỡ chúng ta dậy khi đó, cổ vũ chúng ta tiếp tục bước đi.
22 tuổi...
Có thể quên đi những lời hứa hẹn ngọt như đường của một vài chàng trai ưa thích chinh phục những cô gái bằng miệng lưỡi, nhưng đừng quên người đã dùng toàn bộ tình cảm chân thành để yêu dẫu cho chẳng có bất cứ một lời hứa hẹn nào.
Có thể quên đi những bộ phim cảm động đã từng tốn biết bao nước mắt, hoặc những bộ phim có thể khiến chúng ta cười suốt cả một ngày trời, nhưng đừng quên những bộ phim chúng ta cảm thấy trái tim ấm áp, để rồi những khúc mắc trong lòng được xóa bỏ, để rồi từ những bộ phim mà dần trưởng thành.
Có thể quên đi những mối tình có cuồng nhiệt, có lãng mạn, nhưng đừng quên đi mối tình đầu ngày mà trái tim bắt đầu biết rung động, tâm trí biết dành trọn cho một người. Bởi vì tình cảm đẹp nhất chính là tình cảm nguyên sơ và bản năng nhất, khi không biết cách yêu sao cho đúng, nhưng vẫn mang cả trái tim ra để đánh đổi.
Có thể quên đi những buồn phiền hay đau khổ, cả những quãng thời gian khủng hoảng nặng nề, nhưng đừng quên đi những lần vấp ngã hay thất bại, những lần thành công dù chỉ là những thành công nhỏ nhoi nhất. Bởi vì một ngày nào đó rất xa về sau, có thể nhìn lại và mỉm cười vì những gì đã từng trải qua.
22 tuổi...
Có thể quên đi không gian, nhưng tuyệt đối đừng quên thời gian, có thể quên đi một khoảng thời gian nhất định nào đó, nhưng đừng quên quãng thời gian để hình thành nên bản thân mình hiện tại.
Có thể quên những lần phải buông tay từ bỏ một số thứ quan trọng trên chặng đường trưởng thành, nhưng tuyệt đối đừng quên, cho dù xảy ra chuyện gì cũng đừng từ bỏ bản thân mình.
Chúng ta vẫn nói về sự trưởng thành, khi mà bản thân tự cho rằng mình đã đủ lớn và đủ trải qua những chuyện xứng đáng để tự quyết định nên nhớ những gì và có thể quên những gì đi.
Và rồi cho dù có 5 hay 10 năm về sau nữa, liệu những gì đã quên, những gì nên nhớ, ký ức có thể bảo vệ tất cả những gì thuộc về nó hay không?
Life - Now Let Us (Tổng Hợp)
Comments