Con người được sinh ra có những đôi mắt để nhìn và chỉ nhìn được mọi thứ phơi ngoài ánh sáng, trong tối thì ắt chẳng thấy chi. Nhưng đôi lúc sáng quá sẽ làm mắt không cảm được gì ngoài cái chói và nhói. Vì vậy chúng ta tự tạo cho đôi mắt trần những chiếc kính râm, đeo những chiếc kính râm và nhìn chiếc áo cuộc đời qua những chiếc kính râm ngày một nhiều hơn, hằng ngày hơn.